Nhắc đến thơ, người ta hay nhắc tới các nhà thơ nổi tiếng như Hàn Mạc Tử, Chế Lan Viên, Xuân Diệu,..... Tuy không nổi tiếng gì nhưng Lưu Quốc Trí - bút danh Thường Dân cũng xứng đáng với danh hiệu "người Dân nghèo quèn viết nhiều thơ nhất" khi trong tay ông đang nắm giữ hơn 60.000 bài thơ do tự mình sáng tác. Người ta không biết đến Thường Dân vì ông muốn xuất bản, ông chỉ muốn tự in cho mình đôi ba cuốn để tặng lại cho bạn bè tri kỉ. Một trong những tập thơ ông vừa xuất bản - lưu hành nội bộ chính là tập thơ Gieo Mầm Cho Thơ.

Hình: Bìa trước tập thơ Gieo Mầm Cho Thơ
Chúng ta cùng nhau thưởng thức một số bài thơ hay đậm chất quê hương trong tập thơ này:
Hoàng Sa- Trường Sa
Góc phố ơi ! xin hãy đến chân trời
Đón lá về, trong tiếng gió thoảng rơi
Nắng sớm nay, nhẹ thanh màu biển cả
Hoàng Sa gần, yêu lắm Việt Nam ơi.
Trường Sa khơi, mong sáng nay sóng dịu
Thuyền cập bờ, thương nhớ hỏi bao nhiêu?
Thấy dáng em, anh lính xa vội vã
Cầm tay người, hôn má ửng tình ta.
Chú chim nhỏ, cất tiếng hót lời ca
Đón tình yêu, đất liền nơi biển cả
Tiếng quê hương, thiết tha lời của mẹ:
"Nhắn nhủ con, giữ vững súng bên người,
Không được ngủ, nhìn quân thù con nhé
Đảo của ta, mãi mãi là của ta
Nếu có ngã, con ơi đừng vội ngã
Chờ em thơ, ra đó giữ sơn hà."
Thuyền này đến, rồi đi, rồi lại đến
Quê hương gần, gần lắm đảo xa ơi
Sẽ có lúc ta bắt cầu nối đảo
Đi một giờ, đã hết cả biển ta.
Sẽ có lúc thuyền ta to và lớn
Vươn ra khơi, cuối biển, tận chân trời
Vỏ thép dày, sợ chi loài gặm nhấm
Thử đâm vào, ai vỡ, ai dìm ai...
TỔ QUỐC dài, mạnh trong lòng DÂN TỘC
VIỆT NAM cao, vững khí chí ANH HÙNG
HOÀNG SA rộng, trào dâng màu BẤT KHUẤT
TRƯỜNG SA gần, bên nước mãi MUÔN NĂM.
Ngày mai con ra đi
Dạ,...Má à, con biết
Rồi một mai con sẽ lên đường
Ra khơi xa, giữ gìn biển đảo
Ngăn quân thù, chặn lối giặc vào quê.
Con sẽ đi, theo tiếng thề non nước
Bước theo ông, theo cha, và những người đi trước
Nâng súng nhìn, bóng nước biển trào dâng,
Gắn trên vai, thêm ánh mắt thật dài
Để quân thù, không một ai vào đảo
Cho em thơ, giấc ngủ thật an lành.
Giờ Tổ quốc chưa gọi con đó má
Ngoài xa kia, nóng rực lữa căm thù
Trong đất liền, không mưa nhưng sóng lớn
Muốn cuộn tròn, ngược biển tiến đại dương.
Con muốn dang tay ôm trọn cả khơi tròn
Gạt giàn khoan ra ngoài xa bờ cõi
Nắm chặt thuyền xâm lấn bóp giòn tan,
Cho những kẻ hung hăng kia phải hàng
Qùy gối lạy, ký bình yên mãi mãi
Để quê nhà, Tổ quốc mãi bình yên.
Giờ Tổ quốc chưa gọi con đó má
Liệu ngày mai chưa chắc đã yên bình
Nên sẳng sàng, trong cả mơ và ngủ
Con lên đường, má chớ khóc vì xa,
Ngoài khơi đó, là quê nhà đó má
Con ra đi, để giữ đất của mình
Nếu có lỡ, ngã hòa trong sóng biển
Má đừng buồn, nha má của con ơi.
Quê hương
Bài thơ quê hương năm xưa
Theo tôi từng góc chữ
Đồng là thương là nhớ
Sải cò chấp cánh ước mơ.
Dáng dừa cho bóng ban trưa
Thưở thiếu thời đi học dưới nắng
Tuổi học trò áo trắng
Ta tung tăng tới trường.
Nhớ những ngày lên nương
Ta ước mơ như mây được bồng bềnh
Tựa lưng núi ngắm nhìn quê toàn cảnh
Ôi bao la, rộng lắm những mái nhà.
Quê hương à, thanh lắm bản tình ca
Bóng Mẹ Cha, trong tim từng mắt mở
Mỗi đêm về thương nhớ
Và ngẹn ngào nấc nở lệ trong mơ.
Quê hương tôi, đất Hoài Ân yêu dấu
Sông Kim Sơn chảy thấu đến tận cùng
Từ Ân Nghĩa nước về đồng Ân Thạnh
Lúa chín vàng, trĩu quả, đất phù sa.
Đây Bok Tới, kia Đak Mang
Hồ Vạn Hội, ta thấy làng Ân Sơn, Ân Tín
Ân Hảo ơi mùa nay sim có chín
Cho Ân Tường một chút ngọt ấu thơ.
Về Thị trấn, ngăm tượng đài Tăng Bạt Hổ
Đứng hiên ngang, rẽ nắng, gọi hồn quê
Ai có về, hãy về cùng Ân Phong, Ân Mỹ
Ai bên đường như Ân Hữu, Ân Đức của Hoài Ân?
Quê hương mỗi người chỉ một
Nhưng là cả triệu tình yêu.
Gánh hàng đêm
Gánh hàng đêm hôm nay
Mẹ tôi buôn ở hội
Sớm nay Mẹ vội vàng
Nhổ chục ngô, trĩu đậu.
Chưa kịp ăn Mẹ gánh
Nói sợ mất chổ ngồi
Vai đau kì cọ thúng
Cắn răng chịu Mẹ đi.
Mẹ ngồi trên bãi cỏ
Sương thấm ướt áo rồi
Người đi, vào, bụi tới
Chỉ lo che thúng quà.
Mẹ ta giờ ở nhà (1)
Còn Mẹ tôi ngồi đó
Mặc gió sa vào lòng
Mặc sương đâm thấu thịt.
Ước gì bao con nít
Ghé gánh Mẹ mua hàng
Cho thúng vơi đáy đậu
Bắp cạn bao thật sâu,
Mẹ ơi buôn có lâu
Sớm về nhà Mẹ nhé
Con đây chỉ còn Mẹ
Không Mẹ biết về đâu?
.....

Hình: Bìa trước và bìa sau của tập thơ Gieo Mầm Cho Thơ
T-H